LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG
Nếu chúng ta nhìn từ bên ngoài thì đó là một nơi bình yên chim hót. Vì các cánh cửa nhà đều đóng kín im lìm. Những người đang có mặt ở phía bên trong thì nói năng nhỏ nhẹ, thì thầm. Nhưng thực ra, ở nơi ấy, đang là nơi của sự rối loạn và sợ hãi, lòng trí hoang mang lo sợ. Bởi trước mặt mười một Tông Đồ là vực thẳm của sự cô đơn bơ vơ trống vắng. Chúa Giêsu chết, các môn đệ cảm thấy tuyệt vọng và chơi vơi giữacuộc đời trên chốn trần gian, không tìm được lối nào mà đi.
Cũng chính lúc các môn đệ đang chìm trong nỗi đau thương tuyệt vọng ấy thì Chúa Giêsu hiện đến. “Bình an cho Anh em”. Mặt biển vẫn đang lặng lẽ như tờ, thì sự sống và niềm vui bỗng dưng hiện về. Các môn đệ tươi cười, vui mừng vì được thấy Chúa Giêsu. Sinh lực các môn đệ đã được phục hồi; niềm vui đã quay trở lại. Các môn đệ đã bắt đầu đứng thẳng được trên đôi chân của mình; biến đổi lòng họ và làm cho họ trở thành những nhân chứng trung kiên của Đấng Phục Sinh. Trong niềm tin tưởng, Chúa Giêsu nhẹ nhàng trao gởi trách nhiệm, và truyền đạt lệnh cho các môn đệ.
“Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em.” Nói rồi, Ngài thổi hơi vào các ông và nói: Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần”. Thánh Thần chính là nước, sự xức dầu, lửa, áng mây và ánh sáng, dấu ấn, bàn tay, ngón tay, chim bồ câu. Thánh Thần cũng chính là hơi thở và là sự sống của Thiên Chúa. Ngày xưa, khi tạo dựng nên Adong, Thiên Chúa cũng đã thổi hơi vào ông, và Adong đã thành người. Một nhân loại mới được hình thành. Thời gian hiện hữu bằng thân xác của Ngôi Hai đã hết. nhưng sự sống thần linh, Chúa Giêsu đã trao lại cho nhân loại mới này. Như thế, Chúa Thánh Thần, chính là hơi thở, là sự sống và là tình yêu của chính Thiên Chúa.
Chúa Giêsu sai các môn đệ đi, nhưng không phải cô đơn một mình, mà là Thần Khí của chính Ngài luôn ở và cùng đồng hành với các môn đệ. Vì thế, sự nối kết với Thánh Thần Thiên Chúa, là điều bắt buộc phải duy trì, đối với mọi thành phần dân Chúa. Thế gian sẽ vắng bóng sự sống nếu không có Chúa Thánh Thần. Cuộc sống con người sẽ mất định hướng nếu không có Chúa Thánh Thần; tách ra khỏi Thánh Thần, chúng ta sẽ trở thành một xác chết héo khô. Và trong suốt hành trình của lữ thứ trần thế, việc vấp ngã của mỗi kiếp người, là điều đau đớn nhưng không thể tránh nổi.
Vì vậy, việc cầu nguyện và xin ơn với Chúa Thánh Thần trong mọi bước đi, trước mọi việc làm, trước một quyết định, trong mọi khoảnh khắc, là điều mà mỗi người chúng ta đều phải luôn luôn cố gắng hết sức để thi hành.
Vậy giờ này, tâm hồn chúng ta có bình an, hay bất an? Cũng vào giờ này, Chúa Thánh Thần có ở trong tâm hồn chúng ta không?
Nguyên Vũ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét